Saturday, December 12, 2015

hai chín . bánh bao đậu đỏ

trời lạnh quá. sáng nay đi mua bột gió thổi vù vù. trời delhi xám xịt.

mình làm bánh bao nhân đậu đỏ, gửi ảnh người yêu bảo là nhìn giống cái rốn..


vẫn chưa được ngon bằng bánh ở hải hà kotobuki hừm

giờ thì tối rồi, mình đang đọc walden và uống trà gạo lứt ngọt ngọt thơm thơm.

Wednesday, November 18, 2015

hai tám . 8 ngày

còn tầm 8 ngày nữa là về nhà. cứ tối tối đi làm về ngửa cổ nhìn thấy máy bay là lại gào lên với claudia "wait for meee". hồi hộp phết.

hôm qua cả nhà nấu một bữa chia tay cata. vì mình ăn chay nên sofi cũng hì hụi làm tart rau với đậu phụ dù bảo chị chả biết nấu cái gì mà không có thịt trứng sữa bao giờ. từ hồi ăn chay lần nào nấu có mình ăn claudia cũng đều cố gắng bỏ hết những thứ mình không muốn dù đối với nó ngày nào không uống sữa ăn bơ thì không hoàn chỉnh. that's love man.




Saturday, October 31, 2015

hai bảy . bánh bí ngô

mình không thích nhất cái cảm giác như thế này, đầu nặng và tim cũng nặng, ngủ gật buổi chiều thứ bảy ngẩn ngơ và mệt mỏi. kiểu cái physical body hòa làm một với những thứ hỗn độn tạm nham cuộn tròn trong đầu. vì sao thương nhau mà lại cãi nhau?

buồn thì hay làm đồ ngọt. và lần nào buồn mà làm đồ ngọt thì cũng không ngon :D cooking is a reflection of your mind, nhớ nhé.

đây là bánh bí ngô, xinh xẻo dễ thương, nhưng có lẽ vì mình không thích vị bí ngô (hoặc tại mua nhầm sang squash) nên cũng không thích lắm. kenlei thì lại thấy ngon, may quá nó cầm nốt cái còn lại, không thì cũng chẳng biết ăn thế nào.


vậy thôi, hôm nay là halloween. mình sẽ là nhà ảo thuật gia và claudia làm con thỏ.


Wednesday, October 21, 2015

hai sáu . túi


chỉ là một cái túi thôi, chắc tôi sẽ dùng để đựng máy ảnh với phim mỗi khi đi du lịch.

toàn từ vải từ quần áo người khác cho hehe


Sunday, October 18, 2015

hai lăm . chana masala và chapati


chana là đậu gà còn masala là tổng hợp các gia vị dùng trong hầu hết các món bên ấn. từ hồi ở úc tôi mới biết đến đậu gà, hạt đậu be bé rất nhiều dinh dưỡng như protein, chất xơ, sắt.. và linh hoạt chế biến được nhiều món. tôi hay xay đậu gà ra làm hummus ăn với bánh mì, hoặc trộn với rau củ khác làm falafel hay burger chay. sang ấn thì còn biết thêm bột đậu gà gọi là besan, dùng thay trứng hoặc để bọc bột rau củ. đặc biệt tuần nào cũng được ăn ké chana masala trong bữa trưa của chú làm cùng :D

chapati thì chắc ai đi ăn đồ ấn cũng biết. nó là một loạt bánh dẹt (flatbread) không thể thiếu được trong các bữa cơm của người ấn, thường được làm từ bột atta là một loạt bột mì lứt nên rất tốt cho sức khỏe. ngoài ra ấn còn có ti tỉ các loại khác hơi giống chapati, như là naan, parantha, kulcha... tôi cũng chưa được thử hết..

công thức nhá ? tôi không cân đo nguyên liệu nên không đưa được số chính xác, chỉ na ná thôi. đồ ăn mà, tùy vào miệng mình, tôi nghĩ chỉ cần biết cách làm xong bạn có thể tùy biến theo ý thích của mình là ngon rồi.

* chapati (5 cái nhỏ)
150 g bột mì lứt (whole wheat flour)
1 tsp muối
1 tbsp dầu ăn
~ 2 tbsp nước (cho ít một để điều chỉnh)

1. trộn bột mì, muối, dầu ăn, nước. nước chỉ đủ để nhào bột như bánh mì thôi, nếu ẩm và bột dính thì cho thêm bột
2. nhào bột tầm 5' cho đến khi bột dai và dẻo (độ dai giống earlobe) rồi cho bột nghỉ ít nhất 1 tiếng (tôi đọc thấy bảo nếu để qua đêm bánh sẽ mềm hơn, tôi mới làm tầm 4 5 lần thì thấy càng để lâu bánh càng dễ thành công, tôi hay để tầm 2 tiếng)
3. sau khi ủ bột chia thành các cục bột nhỏ, phủ bột lên thớt để không dính. cán bột thành hình tròn mỏng
4. cho chảo lên bếp. có một công cụ dành riêng để làm chapati là tawa nhưng dùng chảo không dính thường cũng được. cho chapati lên chảo (không cần dầu)
5. hai mặt chín là khi bắt đầu nổi bong bóng lên trên mặt bột. rồi bắt đầu sang bước cuối cùng siêu hay, tôi gọi là where the magic happens. gắp chapati lên, bỏ chảo ra rồi cho chapati lên bếp trực tiếp, nó sẽ phồnggg lên như một quả bóng!

như này này

* chana masala
hạt thì là (cumin)
hạt thảo quả (cardamom)
hạt thì là (coriander)
bột nghệ (tumeric powder)
garam masala (cái này thì chịu không biết tiếng việt như nào, tôi nghĩ nó giống bột cà ri?)
1 củ hành
1 nhánh tỏi
1 quả cà chua xắt nhỏ bỏ vỏ
tùy lượng đậu gà bạn muốn
dầu ăn

1. đậu gà ngâm qua đêm rồi đun đến khi mềm
2. cho dầu ăn vào chảo, cho cumin, cardamom và coriander. cho lần lượt hành, tỏi và cà chua đến khi mềm. 
3. cho đậu gà, garam masala và bột nghệ. đảo đều, cho muối và hạt tiêu theo khẩu vị.

tèn ten, thế là xong.


Wednesday, October 14, 2015

hai tư . ladakh - 1

chúng tôi bay chuyến sớm từ delhi đến srinagar, rồi từ srinagar bắt xe bus đến ladakh. ban đầu đứa nào cũng ngại ngần, vì bus đi 2 ngày không thoải mái gì, lại được thêm chú tenzin dặn dò là con đường này nguy hiểm lắm vì nằm trong vùng nhạy cảm kashmir. nhưng cuối cùng vì không có đủ tiền bay thẳng, chúng tôi lại lách cách xách nhau lên một chiếc bus theo đúng những gì bạn có thể mường tượng về bus ấn độ. nhỏ và kẽo cẹt. chúng tôi cứ đi tầm 4 5 tiếng lại nghỉ một lần vì xe bị rò rỉ, cheo leo trên những dải núi mà nhìn qua khe mắt là thấy vực thẳm. 

trên xe còn có hai cặp đôi người anh. tôi mệt nên chỉ gà gật ngủ, cứ thỉnh thoảng tỉnh giấc lại thấy tiếng kenlei văng vẳng tí tách nói chuyện với họ. nhiều người đi du lịch để quen những người bạn mới, tôi thật lòng chẳng biết làm chuyện đó như thế nào, và có thì cũng không thoải mái. nên sau một hồi tự trách mình không thân thiện thì tôi cũng kệ, ngủ, bai.

tôi chụp 4 cuộn phim tại ladakh, anh bảo "em chụp ngang dọc lung ta lung tung", tôi cũng thấy mình chụp luyên thuyên thât.. nhưng mà nhớ ladakh quá, nhớ đường lóc xóc, nhớ núi xanh và trời cao vời vợi.













xe semi deluxe có bình hoa ở mông ..

Tuesday, October 13, 2015

hai ba . tibetan thenthuk


tôi ăn bát thenthuk đầu tiên ở một nhà hàng ấm cúng tại leh. trời đêm lạnh, bát mì bốc khói nghi ngút nước trong veo và ngập rau. nima bảo tôi là ở nepal ngày nào nhà bạn ý cũng ăn món này, ăn sáng hay trưa hay tối đều được, rồi thêm một đĩa momo mọng nước dùng là no lặc lè. nói chung là ngon, dễ yêu, và dùng rau theo mùa. tôi nấu cho một bữa trưa cuối tuần thảnh thơi, tôi một bát và claudia một bát.

thenthuk có hai phần là nước dùng với rau và mì. tôi ăn chay nên nước dùng là nước rau, có cà rốt, daikon, spinach (hình như chính là rau chân vịt của pốp-pai?) với hành lá. cho thêm gừng cho thơm nữa. nếu ăn thịt thì dùng nước ninh xương, gạt mỡ, rồi cắt hay xé thịt thành miếng nhỏ cho vào cùng. phần mì có hai loại, thenthuk và thukpa. thukpa thì dùng mì sợi dài dài, thenthuk thì gọi là throw-in noodle, vì sẽ tự nhào bột như làm pasta, rồi cán bột ra thành các miếng vuông nhỏ rồi "ném" vào nồi nước dùng cho chín.

tôi cũng định siêu siêu viết công thức, mà bản thân lại chẳng làm theo công thức nhiều, chủ yếu là cảm nhận, lúc thấy sai sai thì luống cuống sửa. sẽ cố gắng chi tiết hơn lần sau nhé !




Monday, October 12, 2015

hai hai . hai hai

tôi hai hai. tôi quyết định ăn chay, hoặc ít nhất cố gắng chỉ ăn plant-based food.

tôi đã cố gắng viết một bài thật dài về lí do nên ăn chay, về sức khỏe của con người hiện đại, về môi trường, về animal cruelty,... nhưng thật lòng tôi cũng không muốn áp đặt suy nghĩ của mình vào bạn, hay đang cố gắng thay đổi tình hình thế giới gì. tôi chỉ muốn chia sẻ những điều tôi quan tâm; vừa ghi lại những thứ tôi sờ, ngửi, ăn; vì đối với tôi nấu và thức ăn vui và thú vị lắm.

có lẽ về việt nam sẽ khó hơn, nhưng sao đâu, đâu đến đó

Sunday, October 4, 2015

hai mốt . voi vàng



thứ sáu là ngày nghỉ lễ, trưa dậy claudia làm pancake, tôi pha cà phê sữa đá. ăn xong xuôi tôi bày bừa vải vóc đầy góc phòng để làm quà sinh nhật cho nó. claudia thích voi (phát cuồng thì đúng hơn, chả hiểu sao.. đồ gì cũng có con voi..) nên tôi làm tặng nó bạn này.

ta đa
thứ bảy tôi, claudia và nima đi chợ jampath. claudia lại tha lôi về một tỉ thứ, tôi mua cái này. chả biết gọi là cái gì, chơi giống xếp hình ý


giờ thì nó là ống đựng bút



Monday, September 28, 2015

hai mươi . gấu xấu xí


đây là một bạn gấu tôi làm một hai tuần trước. hơi bị uốn éo gian manh một tí, vừa ngồi khâu vừa cười hí hí vì mắt bạn bé tin hin.

tôi thấy những thứ tôi làm thì chẳng bằng ai, xấu xí còi cọc, đồ ăn chụp lên ảnh loay hoay mãi vẫn lộc ngộc, như một đứa trẻ con tô trộm son của mẹ. không hẳn là sợ người ngoài nhìn vào, mà nhiều hơn là một cái standard cao ngút ngàn "giống mấy chị siêu siêu nấu ngon chụp ảnh đẹp" trong chính bản thân mình. 

hôm qua ngồi viết viết thật nhiều trên ngọn đồi ở dhramsala, tôi mới thấy tôi thích viết không phải vì tôi viết hay hay kể được câu chuyện gì thú vị, tôi viết chỉ giống như một cách sắp xếp các ý nghĩ trong đầu cho ngay ngắn để tôi hiểu những chuyện đang diễn ra hơn, để tôi bình tĩnh lại và tỉ mẩn phân tích. từ nhỏ đến lớn, trườn từ blog này qua blog khác, tôi vẫn đang viết cho bản thân mình, và tôi cũng chỉ thoải mái viết cho bản thân mình. có lẽ các việc khác cũng nên bắt đầu như vậy cho vui vẻ và nhẹ nhàng.


bạn gấu khác lúc ở hồ pangong, cũng đang cảm thấy hơi xấu xí một chút.

Friday, September 18, 2015

mười chín . courage

18 september

i have been cooking this idea in my head for long enough, the idea of what i can do to stay true to myself and to give something kind to the earth; the idea that allows me to live slower, be happier and earn less. i have it in my mind when i wake up, and carry it with me to hug it tightly on my bed. i don't want it to, again, be just an idea and never has a change to live.

i am reading this book called "the gifts of imperfection", which says something along the line of "courage is to be yourself", and hell isn't being yourself take courage. the idea of being so truly myself scares me so much that i can only mention it once in a while in jokes with the fear that people will laugh at it (how ironic). i can see the frown and scold from my parents, i can see the smirk of my peers, i can see the disappointment from anyone who has "hope" in me. the toxic "hope" for me to be the person they want me to be.

the hope to be normal, the normal way of living, in any countries, is to survive with consumerism: you buy stuff, you consume stuff, you work for stuff. the thing is, i don't think i need "stuff", i don't find joy in "stuff". staying in a closed office space 9 hours a day makes me realise this isn't what i want. very quickly i go back to the start: on the verge of usual anxiety and self-doubt. yet slowly i discovered another way of living, simple, less but more, balanced, mindfulness. it grows taller and stronger in my heart. i know i have to let it out.

today for the first time i talked about it, visualised it to the one i trust and love the most - my boyfriend. throughout the talk i could hear my voice getting smaller and smaller, my heart beat faster, my mind would imagine scenario of him rejecting, laughing, mocking. i bursted to tears when he asked simple questions, thinking that he didn't believe in me. i didn't know that shame can be that visible. i realised it was all me, it was me who didn't have trust, it was me who was scared, it was me who doubted myself; more than anyone. and i feel strong again, naming and realising shame is the first step to overcome it.

good day, good day.


Tuesday, September 8, 2015

mười tám . melbourne


hôm nay tự dưng click vào nghe bài này. tiếng chuông tram leng keng, tiếng người ra vào, màu xanh lá quen quen. melbourne. một nơi xa xa, vừa tròng trành, vừa êm ả. tôi nhớ 3 tháng mùa hè đi làm ở quán sushi nhỏ, tối về bó gối nhìn ra cửa sổ lóng lánh đèn có cái cần cẩu hình hươu cao cổ; nhớ một vài và thật nhiều cái ôm; nhớ một sự trống rỗng lúc nào cũng hiển hiện mà tôi giả vờ không nhìn thấy; nhớ biển ào ạt và tôi khóc òa bối rối trước người tôi từng yêu; nhớ những sự việc chỉ xảy ra trong năm phút, như người phục vụ cười hiền lành đi cà nhắc, hay người quét dọn chỉ tôi vào tàu điện ngầm ngày đầu đi lạc.

hôm cuối tuần nhớ cô bạn thân, gọi cho nhau sau hơn nửa năm. hai đứa lớn lên, yêu những người khác, ở các thành phố khác, vẫn ríu rít và cười những chuyện như thế, kể về những người tôi đã từng quen. tôi không biết gọi mặt đặt tên cảm xúc của mình như thế nào; nhìn về melbourne bây giờ giống như tình cờ nhìn thấy một người bạn cũ trên đường, rồi cứ để bạn đi qua mà không dám chào. buồn vui không rõ, tôi chỉ biết người bạn đấy đã nhìn thấy mình trong một khoảng không gian khác mà tôi vẫn luôn giữ gìn, giờ tôi khác, bạn có lẽ không nhận ra tôi nữa, nên tôi cũng chỉ cười và đi tiếp những con đường của mình.


cô bạn kể về anh. anh vẫn bận, người yêu chăm. tôi chưa cảm thấy đến lúc tôi nói được thật lòng chúc anh hạnh phúc. 

thế thôi,


Sunday, August 23, 2015

mười bảy . vô dụng

tôi không nghĩ là mình ổn

những ngày này tôi thấy mình căng ra như một quả bóng, động vào là muốn nổ tung. tôi mè nheo, cáu kỉnh, che giấu, bận rộn, vội vàng. những người muốn giúp, tôi ngờ vực. tôi thấy mình chạy vòng quanh đến kiệt sức trong cái vũ trụ để trọng tâm là chính bản thân mình.

tối hôm qua tôi đẩy anh ra thật xa. tôi biết là anh sẽ vẫn ở đấy, kiên nhẫn chờ tôi, để cho tôi thời gian để hiểu mình và hiểu anh. tôi chỉ không biết là tôi mang lại được gì, tôi có đáng để chờ không, tôi có đáng để làm anh như thế không. nhìn lại những chuyện cũ; ngay khi tôi nghĩ mình đã khác lắm rồi, trưởng thành lắm rồi, thì tôi lại nhận ra chẳng có gì thay đổi, mọi chuyện vẫn thế. tôi vẫn chưa yêu được mình, tôi vẫn làm những người xung quanh tôi lo lắng suy nghĩ nhiều hơn tôi mong muốn, tôi vẫn bối rối và loanh quanh.

cả ngày hôm nay tôi cặm cụi trong bếp, giá treo bếp tự nhiên vỡ, và đống bột của tôi ban đầu cứ đặc quánh. nghe thì buồn cười, nhưng lúc đấy tôi cảm thấy như chẳng có ai hay cái gì có thể yêu thương được tôi cả, cảm giác như mọi thứ đang thì thầm "dừng lại đi, vô dụng"


dù sao thì bánh làm ra cũng ổn, tôi có thể làm tốt hơn, nhưng thôi để lần sau. tôi làm carrot cake cũng chỉ vì muốn mang tặng bác bán rau và bác cửa hàng tạp hòa tốt tính, vì chúng tôi (lại) sắp chuyển khỏi khu này. claudia khen ngon, đồ gì tôi làm ra nó cũng khen ngon cả..



làm hummus để dùng nốt chỗ đậu gà còn lại. tôi phết lên bánh mì rồi cho thêm đống cà rốt thái nhỏ còn thừa của bánh, ngon.



hummus thì dễ lắm, xay đậu gà nấu chín, hạt tiêu, muối và dầu ăn đến mịn nhuyễn là xong. thích hợp làm lúc thấy mình chẳng làm được cái gì nên hồn cả :))




Thursday, August 13, 2015

mười sáu . bất ngờ


tôi thử làm bơ lạc, bị cho quá nhiều muối và quá ít dầu nên chẳng ra thành bơ mà thành cục cục dính vào nhau ăn mặn nhiều hơn ngọt, cũng không phết được lên bánh mì.. tôi định ăn cùng với cơm thì loay hoay làm cháy cả một nồi, hạt gạo đen thui. thỉnh thoảng cảm thấy chẳng làm được cái gì đúng cả. 

.

lại sắp phải chuyển nhà. có những chuyện tôi chẳng bao giờ ngờ đến được. nếu như đợt trước vừa pack đồ xong thì kenlei báo hợp đồng nhà mới bị hủy, thì bây giờ khi cứ chắc mẩm là sẽ được ở lại lâu thì flatmate lại từ tốn mời ra ngoài vì không hợp tính. lại nghĩ đến những ngày tiếp theo mồ hôi dính lưng áo đi lang thang tìm nhà trong khu lajpat, rồi lại ì ạch mang vác từ lọ ruốc đến áo quần sang một căn nhà mới, tôi thấy nản và mệt mỏi. thời gian này giúp tôi học được nhiều về bản thân mình, nhưng nếu tôi dám nói ra thành thực: tôi muốn về. 

bạn có phán xét không nếu tôi bỏ cuộc, dù chỉ là trong suy nghĩ?

một đôi giày kiểu punjabi màu mè tôi mua ở amritsa

Monday, August 10, 2015

mười lăm . write for self

*i asked a question and used writing to answer myself*

why do we travel? why do we spend endless days and money to touch things that we don't know, to listen to language we don't understand, to meet people we have never met? in between bus stops from the last trip i woke up while the moon was still a vague figure in the dark blue sky, thinking to myself the reason i have chosen this lifestyle and this road. is it just for an image of an "adventurous, well-travelled, interesting" person to be build up on social media and people's eyes? is it an escape from the problems and the people i couldn't face where i am from? is it to learn? why can't i learn back home? is it to grow? why can't i grow at home?

traveling, i think, is not another part of your life that you set aside in a special chapter. it is life. it is here. it can be a bit more challenging, it can be a bit more freeing, still it is not that different. you are living. being on a camel's back or sitting in your office's chair, it is all living, nothing more than the other, nothing glamorous and nothing boring. and you have to be aware of reality, of this very now moment. 

reality is lovesick for this particular human's warmth, is not fitting in anywhere, is meeting people that you will rarely remember, is struggling to keep all the relationships you have developed not fading away. it is also the smell of ginger in chai tea or the burning hot delicious piece of kulcha, it is meeting the person who makes the embroidery shoes you bought, it is sharing a free simple meal with thousands people sitting barefoot inside a temple. i can tell you for days and nights of the things i have and the thing i lost. i still don't have, and probably never gonna have the answer for "why". just like back then when i make a decision to leave, it is just this firm trust in myself and whatever life has to offer.

after all the act of questioning distracts us from the joy of being now. life is real and raw, mundane and beautiful. just a little reminder for myself, whatever you chose, whoever you are, be all there.

Sunday, August 2, 2015

mười bốn . tháng tám

tháng bảy dài lê thê và ảm đạm. tôi khóc nhiều, giận dỗi anh nhiều, cãi nhau với sếp, đưa kenlei đi bệnh viện cấp cứu, nghe nó khóc.. và còn nhiều điều nữa. thành thật mà nói, tôi không nhớ mình đã nghĩ đến việc bỏ cuộc bao nhiêu lần

nhưng cuối cùng thì tháng tám cũng đến, những thứ nằng nặng cũng đi dần. tháng tám của tôi đã được sắp xếp từ lâu cho những chuyến đi mới, nghĩ đến thôi đã thấy vui âm ỉ.

có đi xuống mới biết đi lên, nhỉ?

.

hôm qua bọn tôi tổ chức sinh nhật bất ngờ cho kenlei. giấu diếm cả tuần hê hê. tôi làm bánh mì chuối - banana bread. đây là lần đầu tiên tôi làm cả một chiếc bánh một mình, cắt ra thơm nức, mềm, ẩm vừa đủ và ngọt nhè nhẹ. siêu thích.


công thức

momo là một trong những món bọn tôi đứa nào cũng thích nhất ở ấn. kenlei ăn chay nên bọn tôi làm nhân với cải, cà rốt, hành tây.. nima nặn bánh vừa nhanh vừa đẹp, tôi tập làm thì ra méo mó chả ra cái hình gì..




mời mọi người ăn cơm.

Sunday, July 26, 2015

mười ba . chủ nhật ăn

bữa sáng : yến mạch nấu nhừ, chuối và bột quế



bữa trưa : canh trứng cà chua và bánh mì nâu


hôm qua claudia làm rice pudding, cơm-sữa, chia cho tôi một bát to đùng. không nhiều ngọt lắm và đặc quánh, thơm mùi sữa. mỗi tội bụng tôi yếu không dám ăn nhiều sữa, nên cứ ăn tí một, còn lại thì để dành trong tủ lạnh



tôi tìm thấy gói đậu đỏ trong tủ không biết của ai nên thử làm chè đậu đỏ. lần đầu nấu chè, thôi cũng thấy không quá tệ.. chỗ còn lại lần sau tôi sẽ thử làm anko cho làm nhân doroyaki xem sao !


đấy chủ nhật chỉ có nấu nấu ăn ăn. hôm nay đi mua đồ ăn cuối cùng bác bán rau (veggie vaiya) cũng đã nhận ra tôi rồi cười cười chào chào (bình thường chào mỗi claudia..). mai đồ mẹ gửi sẽ tới nữa, tôi thèm ăn ruốc.