Sunday, July 26, 2015

mười ba . chủ nhật ăn

bữa sáng : yến mạch nấu nhừ, chuối và bột quế



bữa trưa : canh trứng cà chua và bánh mì nâu


hôm qua claudia làm rice pudding, cơm-sữa, chia cho tôi một bát to đùng. không nhiều ngọt lắm và đặc quánh, thơm mùi sữa. mỗi tội bụng tôi yếu không dám ăn nhiều sữa, nên cứ ăn tí một, còn lại thì để dành trong tủ lạnh



tôi tìm thấy gói đậu đỏ trong tủ không biết của ai nên thử làm chè đậu đỏ. lần đầu nấu chè, thôi cũng thấy không quá tệ.. chỗ còn lại lần sau tôi sẽ thử làm anko cho làm nhân doroyaki xem sao !


đấy chủ nhật chỉ có nấu nấu ăn ăn. hôm nay đi mua đồ ăn cuối cùng bác bán rau (veggie vaiya) cũng đã nhận ra tôi rồi cười cười chào chào (bình thường chào mỗi claudia..). mai đồ mẹ gửi sẽ tới nữa, tôi thèm ăn ruốc.


Saturday, July 25, 2015

mười hai . công viên

ở gần chỗ tôi ở có một công viên to to. thường thì khu nhà nào ở ấn cũng có một khuôn viên cây xanh nho nhỏ, có mấy băng ghế để chiều chiều người dân vào ngồi nghỉ ngơi nói chuyện. công viên kia thì to hơn hẳn, có cả xích đu cầu trượt cho trẻ con chơi. chúng tôi cũng đã mấy lần bảo nhau cuối tuần vào làm picnic, xong vẫn chưa lần nào ra.

hôm nay nhà mất điện, tôi đi ra ngoài mua bánh qui rồi lòng vòng ở các ngách khác trong khu rồi ra công viên. xanh ngát, nhè nhẹ.





nhưng tôi cũng chỉ ngồi được một lát, vì nhiều muỗi và mọi người hay nhìn.


trước cửa nhà tôi ở

Thursday, July 23, 2015

mười một . hyukoh

hyukoh là một ban nhạc indie của hàn, mang chất soul, r&b, pha trộn cả rock, jazz và hip-hop. giọng của vocal oh hyuk trầm ấm và mềm mại. hợp nhau như chuối và bơ đậu phộng, như chocolate chips cookie với sữa (hê hê). hôm nay tôi tìm được nghe mà cứ vừa nhún nhảy đung đưa vừa thấy tan chảy trên tay.

when october goes

gondry

Sunday, July 19, 2015

mười . không khỏe

sức đề kháng của tôi vốn không tốt lắm, thay đổi một chút là dễ ốm, uống thêm tí sữa là đau bụng. nhưng được cái là lười nên ốm rồi tôi cứ kệ đấy, tầm một tuần là lại khỏe.

sống một mình thì cái việc nằm ì ra cho cơ thể tự hồi phục trở thành xa xỉ. tôi lại cặm cụi tự dạy cho bản thân phải cẩn thận, lạnh thì đi ngủ nhớ để cái khăn cạnh giường, sợ béo cũng phải ăn để không mất sức (thành ra bây giờ ăn nhiều vãi..), huyết áp thấp nên cầm theo cái kẹo, vân vân và vân vân

thỉnh thoảng lại bị một tuần vừa mọc răng khôn, vừa rối loạn tiêu hóa, vừa tâm lí bất ổn. cứ tưởng mọi thứ chẳng còn đường nào thoát, giờ đến được ngày chủ nhật lại thấy ổn thỏa: không ốm sốt, không đau bụng, không đau răng. ốm xong mới thấy mấy lúc khỏe sướng ơi là sướng mà không biết. các cậu nhớ, phải biết giữ sức khỏe!




thế thôi, cuối tuần lại đứa nào đứa nấy ăn uống linh tinh, đứa ngồi dịch đứa ngồi thêu. tuần sau phải khỏe!

Sunday, July 12, 2015

chín . định nghĩa

đây là tôi thật. đây là câu chuyện thật.

tôi chuyển sang một blog mới, dù blog cũ ăm ắp các kỉ niệm buồn vui trong hai năm cũ. tôi viết tiếng việt, dù tôi đã bắt đầu nghĩ bằng tiếng anh từ nhiều năm nay, dù ngay cả việc xưng hô là "mình" hay là "tôi" cũng làm tôi băn khoăn. thật ra chỉ đơn giản là tôi muốn có một cái lọ thủy tinh nho nhỏ, đựng những thứ nho nhỏ, tôi nghĩ mình sẽ tìm được bình yên bằng cách chú tâm vào những điều nho nhỏ đấy. tôi muốn tìm lại ngôn ngữ của mình, tìm lại cái cảm giác thuộc về một cái gì đó.

nên tôi lặng lẽ hơn

tôi viết về những thứ bình thường. về mưa, thêu, ăn uống, hoa lá cây cỏ. tôi chăm chú nhìn tóc của cô bạn làm cùng dưới bầu trời tim tím những buổi hoàng hôn rạo rễ đi làm về, hi vọng rằng mình đạt được việc "mindfulness living - sống ở hiện tại". tôi cố gắng không nghĩ về việc công việc hiện tại làm tôi chán chường như thế nào, hay việc quay về việt nam làm tôi vừa thèm muốn và sợ hãi. dần dần tôi lại thấy bản thân mơ mộng về việc sống ở một mảnh đất khác, giống như lúc trước khi đi úc, giống như lúc đi úc, giống như lúc về hà nội..

the grass is always greener on the other side

và thế là lại càng ngày càng xa với hiện tại, với sự thật. đúng không?

tôi cũng vẫn chưa biết mình muốn gì cho cuộc sống của mình. tôi còn muốn đi nhật, làm ruộng ở nepal, đi bali, làm craft ở chiangmai, làm một series ngắn về nữ quyền, làm một tờ báo về simple living.. tôi cũng muốn về với anh, với hà nội hiền lành. vừa muốn đi vừa muốn ở, vừa muốn xa hoa vừa muốn giản dị. vừa muốn dựa dẫm vừa muốn tự do.. áp lực của người thân, của một cuộc sống ai cũng nói là "bon chen", của những thứ tiền tài địa vị đã được đặt vào bản thân từ bé, của việc ai cũng nhìn vào danh sách những-thứ-đạt-được để đánh giá, những thứ đấy cũng chưa bao giờ là nhẹ nhàng cả.

nhưng. cuộc sống là học cơ mà nhỉ, có phải là cứ có một con đường ai đấy vẽ sẵn cho đi đâu, tôi mới là người vẽ được con đường của tôi cơ mà.

"who are you? i am nothing, because a definition limits the opportunities to change"


hãy làm những gì mình muốn, hãy cố gắng sống thật vui.


Saturday, July 11, 2015

tám . huy hiệu




little universe

S. Carey - Fire-scene

hai cái huy hiệu tôi làm trong tuần này, còn một cái nữa mai tôi sẽ làm nốt. làm những thứ này thinh thích, chẳng nghĩ gì, chỉ ngồi tỉ mẩn sợi chỉ với cây kim.


cả tuần này trời mưa hoài. delhi cứ mát lạnh và ẩm ướt. ngày cuối tuần đứa nào đứa nấy ngủ vùi, ăn uống tạm bợ. thích. đi làm rồi thấy thích tất cả các thứ khác ngoài đi làm..

.

lo thì được gì đâu, nghĩ nhiều thì được gì đâu. cứ ở đây thôi, ở hiện tại này thôi, nhé.



Wednesday, July 8, 2015

bảy . buổi sáng





đã 1 giờ sáng rồi, đây là ảnh buổi sáng ngày hôm qua

những người bạn của tôi, trong giờ ăn trưa, thường nói về việc họ cảm thấy khó chịu vì bản thân không làm gì trong ngày hôm đấy, không cảm thấy có ích. nếu như một ngày không hoàn thành được việc gì, họ sẽ lại thở dài đánh thượt trên quãng đường về

thế nào mới là sống có ý nghĩa? thế nào mới là người có ích?

.

thỉnh thoảng hãy dừng lại nhé

Sunday, July 5, 2015

sáu . danh sách




- một bạn mèo mới, bạn này thì cho vuốt

- cả chiều ngồi thêu thêu. riêng lúc thêu thì không nghĩ một cái gì cả. vui

- claudia làm súp nấm hai đứa ăn trưa, tối còn dạy cách nấu đậu lăng nữa

- yêu xa, tình bạn xa, gia đình xa. thỉnh thoảng cũng chỉ muốn về

Friday, July 3, 2015

năm . to become one with the universe

tôi vừa đọc xong "your illustrated guide to become one with the universe" của yumi sakugawa. một quyển sách đẹp, không chỉ vì tranh vẽ mà còn là từng câu chữ giản dị. giống như việc nghe bài giảng của một người thầy thật hay, không bay bổng mà hiền lành và thành thật. tôi hay nghĩ mình có khả năng siêu nhiên là chọn phim và sách đúng thời điểm cần thiết trong cuộc sống của mình, và lần này thì có vẻ như năng lực siêu phàm đấy lại được phát huy rồi hoho.



hít thở thật sâu và ngồi thật yên trong giây lát, nghe ngóng xem xung quanh đang nói gì



vừa đọc vừa viết lại để nhớ. đầy cả 3 trang


hay lắm, cậu đọc thử xem.

Thursday, July 2, 2015

bốn . vài thứ


momo thịt gà. món yêu thích của cả lũ vì siêu rẻ và dễ ăn. tuần này cả tôi và kenlei đều chuyển sang ở một chỗ khác, nên đầu tuần hứng chí mua về một túi to hự và rẻ rề (40 rs - tầm 15 nghìn). mua ở trên đường đi làm về, bột ở ngoài nhiều cái bị bể, nhưng mà vẫn ngon.


sếp đi bhutan về cho kẹo với mỗi đứa một món quà nho nhỏ. tôi được một cục xà phòng xinh xinh.



nhanh quá, thứ 6 rồi.