Sunday, August 23, 2015

mười bảy . vô dụng

tôi không nghĩ là mình ổn

những ngày này tôi thấy mình căng ra như một quả bóng, động vào là muốn nổ tung. tôi mè nheo, cáu kỉnh, che giấu, bận rộn, vội vàng. những người muốn giúp, tôi ngờ vực. tôi thấy mình chạy vòng quanh đến kiệt sức trong cái vũ trụ để trọng tâm là chính bản thân mình.

tối hôm qua tôi đẩy anh ra thật xa. tôi biết là anh sẽ vẫn ở đấy, kiên nhẫn chờ tôi, để cho tôi thời gian để hiểu mình và hiểu anh. tôi chỉ không biết là tôi mang lại được gì, tôi có đáng để chờ không, tôi có đáng để làm anh như thế không. nhìn lại những chuyện cũ; ngay khi tôi nghĩ mình đã khác lắm rồi, trưởng thành lắm rồi, thì tôi lại nhận ra chẳng có gì thay đổi, mọi chuyện vẫn thế. tôi vẫn chưa yêu được mình, tôi vẫn làm những người xung quanh tôi lo lắng suy nghĩ nhiều hơn tôi mong muốn, tôi vẫn bối rối và loanh quanh.

cả ngày hôm nay tôi cặm cụi trong bếp, giá treo bếp tự nhiên vỡ, và đống bột của tôi ban đầu cứ đặc quánh. nghe thì buồn cười, nhưng lúc đấy tôi cảm thấy như chẳng có ai hay cái gì có thể yêu thương được tôi cả, cảm giác như mọi thứ đang thì thầm "dừng lại đi, vô dụng"


dù sao thì bánh làm ra cũng ổn, tôi có thể làm tốt hơn, nhưng thôi để lần sau. tôi làm carrot cake cũng chỉ vì muốn mang tặng bác bán rau và bác cửa hàng tạp hòa tốt tính, vì chúng tôi (lại) sắp chuyển khỏi khu này. claudia khen ngon, đồ gì tôi làm ra nó cũng khen ngon cả..



làm hummus để dùng nốt chỗ đậu gà còn lại. tôi phết lên bánh mì rồi cho thêm đống cà rốt thái nhỏ còn thừa của bánh, ngon.



hummus thì dễ lắm, xay đậu gà nấu chín, hạt tiêu, muối và dầu ăn đến mịn nhuyễn là xong. thích hợp làm lúc thấy mình chẳng làm được cái gì nên hồn cả :))




No comments:

Post a Comment