Thursday, October 28, 2021

october reads

 a few things happened this month:

1. i started reading again

2. so i got a kindle 

3. so i read more

so i am all intellectual and sophisticated now and here are all the books i read this month

midnight library

this was a self help disguised as a novel. very easy to read and so the perfect book for me to start reading again. i did expect more from it since it was praised with a lot of “life-changing” comments; it wasnt that for me. but it was still a very lovely book. i walked from it feeling grateful and excited for life so i think it did fulfill its purpose on me. a solid 3.5

• self help, comforting, simplistic 

where the crawdads sing

i like it then i don’t. the author is a wildlife scientist so i find her way of describing scenery and nature so beautiful and inspiring. the story was great at first and kind of going downhill at the end. 3.

• nature, human connection

song of archilles 

when i started reading this i thought it was very “call me by your name” lol, a book i sorely disliked. it got much better very fast and i cried like a baby at the end. even with having greek mythology as the overall theme, it was very accessible. i think this is a perfect example of a great fiction, amazing story telling, in depth character, and such a good ending. 4.5

• love, epic (lol i know, wtf is epic, but it feels like watching “prince of egypt” when i was a kid and being in awe of everything)

điều kì diệu của tiệm tạp hoá namiya

entering the very specific japanese genre of magical realism. this is a great book through and through. but maybe i am a bit dumb so i find it hard to follow all the time jump lol. 4

• wholesome and light

before the coffee gets cold

you can probably say that this is similar to the namiya store book. and it kind of is, similar genre, time jump, different people connecting to this one specific place. but somehow i like this book a lot more, probably because it has fewer characters, who all care for each other and hence a lot simpler to follow. it feels closer to heart if you know what i mean. 

the story takes place in a cafe in which you can time travel when you sit in a specific seat. you will start the time traveling when the coffee got poured and have to come back to the present before it gets cold. yet no matter what you do it wont change the present. this makes me think, who would i want to meet if given the chance? what would i say? i have always hang up on closure, most of my relationships end without either parties saying anything; and id try to convince myself its for the best. i think i would ask t again why we stopped talking.

anyways, i put in 5 stars right after reading this.

• even lighter and more wholesome, lol

normal people

man, i wanted to like this so much. at first i thought it was boring because of the viet translation, then i read the eng version. while the original is definitely better, its still underwhelming and honestly, boring as fuck. someone on goodreads said you can skip the book and listen to this song and will basically get the same damn story and i gotta agree. 2


the bell jar

i didnt get this and was struggling to get through it. again with the time jump lol. id read this again when i have the chance. mainly because its supposed to be a feminist, mental health classic so there must be something i am missing. or else, maybe it wasn’t for me.

—-

currently reading: braiding sweetgrass and such a fun age. both are so good so far, esp braiding sweetgrass. throw me your book recommendations if you have any, and if you make it this far ha! 

Tuesday, October 5, 2021

đầu tháng 10


mình cũng đã viết một bài tủn mủn trong tháng 9, nhưng thôi, cũng đã qua rồi, mà cũng không có chuyện gì lắm hehe

mình mới đọc xong 'thư viện lúc nửa đêm'. mình không phải là người hối tiếc quá nhiều thứ, nhưng thỉnh thoảng mình cũng thắc mắc, nếu như mình không làm một việc gì đó trong quá khứ, thì cuộc sống hiện giờ của mình sẽ như thế nào? chỉ một quyết định nhỏ vô thưởng vô phạt như tự nhiên chụp ảnh phim, dần dần nhiều năm sau dẫn mình đến lab để gặp được anh. nếu mình lựa chọn cố gắng ở lại úc thì sao nhỉ, hay chỉ cần là không đến lab ngày hôm đấy chẳng hạn. nội dung truyện làm mình nhớ đến phim mr.nobody và the butterfly effect, có phần nhiều hi vọng và relatable hơn. đoạn giữa truyện cảm thấy hơi dài, cốt truyện cũng dễ đoán thôi, nhưng đọc xong mình cũng cảm thấy trân trọng cuộc sống hơn, có thể là vì cách viết đơn giản dễ hiểu của tác giả. sáng nay nghỉ nên đi xe lòng vòng phố cổ, nắng hơi rát trên da, nhìn hàng cây màu xanh trải dài mình đã nghĩ tất cả những thứ đẹp đẽ này đều sẽ không tồn tại nếu như mình không sống. nên ngay cả cái cảm giác hơi khó chịu vì nóng, mình cũng rất may mắn để được tận hưởng rồi.

mấy ngày trước một người trong gia đình mình qua đời vì bệnh. không ai ngờ đến điều đấy vì chú còn trẻ, cảm thấy như mới gặp chú một, hai tháng trước. mình nghĩ mình cũng chưa process được việc này. có một điều mình biết là, chết là hết thôi, cái quan trọng là lúc sống với nhau như thế nào. anh đã nói với mình như thế, và giải thích đấy là vì sao anh luôn cố gắng giúp người khác hết mình dù không phải lúc nào cũng thoải mái. không phải là vì để anh là người tốt, mà là để không có sự hối tiếc khi mọi chuyện qua đi.

mình cảm thấy thật nực cười khi cuối năm ngoái hàng ngày mình cảm thấy muốn chết, but well, cảm giác đấy vẫn valid mà nhỉ. chỉ là mình đã đi được qua nó thôi.

mình cũng đã làm bánh tốt hơn chút chút





Friday, August 27, 2021

cuối tháng 8



25.8

muốn trồng cây cà chua mà đất toàn nảy mầm rau cải mầm cũ đợt trước cô an trồng


27.8

sáng mưa to nên dậy muộn. ăn rice pain de mie (đơn giản là bánh mì trắng có chút cơm nguội, công thức của một cô trên group facebook natural yeast) với trứng. bình thường mình hay dậy sớm hơn rồi chạy sang lá làm trước rồi mới về nhà ăn trưa.

làm thử vegan apple frangipane tart một bạn trên insta cho công thức, chắc phải nướng lâu hơn hoặc blind bake cái đế chứ đế nướng xong vẫn hơi mềm. mình thích nó giòn như bánh quy.

vỏ với ruột táo làm một bình men mới

28.8

bên cạnh nhà mình là một cái nhà để không. mấy tuần rồi có con mèo bị kẹt ở đó, không ra được, nên hàng ngày a hưng cho nó ăn. mấy hôm nay mưa nên anh hưng định thả cho nó cái thùng để nó chui vào tránh ướt, thế nào lại nghĩ ra cách kéo nó lên được. nó ra ngoài rồi thì lại cứ loanh quanh trước cửa nhà mình xin vào, bọn chó loạn cả lên ị đầy nhà. 

mặt khi được cứu ra

anh hưng leo thang cứu mèo



update con mèo: sau mấy hôm mất tích tối lại thấy trên mái nhà mình, nhìn béo tốt hehe. hi vọng là đi chơi loanh quanh săn bắt vui vẻ. a hưng lại cho ăn một núi hạt, mình nghĩ mình giống như tiệm ăn đêm của nó..

Wednesday, August 25, 2021

bọn chó

các em loanh quanh






bánh mì lockdown

lockdown ở hà nội kéo dài hơn một tháng và vẫn còn đang tiếp diễn. mình và anh mấy tuần đầu sung sướng phởn phơ, sáng uống cà phê ăn sáng tối uống bia xem ti vi. bọn chó thì không được đi bộ xa nữa nên chỉ loanh quanh chơi với nhau trong nhà.

mình bắt đầu làm lại bánh mì men tự nhiên theo cách khác trước. lên men bằng hoa quả, men đạt thì trộn với bột thành levain. mình thấy làm vui vẻ hơn là sourdough, nhưng thật ra cũng không khác nhau lắm, vẫn khó he he. làm được thành công lúc đầu xong rồi lại sai chổng vó, vứt đi không biết bao nhiêu là bánh rồi.

hi vọng hết lockdown thì mình cũng siêu hơn một tí.

bagel

yeast water vỏ dưa hấu

brioche công thức của @artistbryan

a good crumb




country sourdough 

levain 1:1 bf:yw từ tối hôm trước

90% bf 

10% ww

70% hydration (10% yw)

20% levain

2% salt



Wednesday, September 9, 2020

bố

(viết từ 2015)
nếu lập ra một danh sách những điều tôi thấy khó nói nhất, chắc hẳn "bố" sẽ hiện ra ngay ngắn và chẳng hề khiêm nhường. bố tôi cao lớn, dù giờ đầu tôi đã nhỉnh hơn bố một tẹo, tôi vẫn nghĩ về bố cao lớn, mạnh mẽ, như một hòn núi sừng sững. bố chiều và yêu trẻ con, nhưng lớn lên đối với tôi bố lạnh lùng kẹp tôi vào những khuôn khổ của bố: con gái thì phải như thế này, đến tuổi này thì phải như thế này, phải chọn theo ngành này.. vùng vằng, tôi bỏ chạy. chạy xa tít, đến mức tôi còn chẳng nhìn thấy bố nữa.

hồi nhỏ toàn được bố bênh khi mẹ đánh đòn, lớn lên lại tránh thật nhiều những cái đánh đòn về tinh thần từ bố. xa nhà hai lần, mỗi lần tôi nói chuyện với bố được một hai lần trong cả năm. tôi sợ bố lại hỏi "thế sau việc này con sẽ làm gì", tôi sợ ngôn từ và sở thích của tôi không đủ để thuyết phục bố cho tôi dừng lại con đường bố dành cho tôi mà để tôi tự đi lối đi của mình, tôi sợ bố nói to, sợ bàn tay to và dày dơ lên và dừng lại ở mặt tôi đỏ rát.

tôi nhớ năm đón sinh nhật tuổi 20 bên úc bố gửi một email, kể chuyện năm 20 tuổi bố đóng quân trên núi bài thơ rồi bắn lên trời 20 phát súng AK ròn rã, mới nhận ra bố cũng đã từng như mình. bố cũng từng 20, bố có lẽ cũng bối rối, cũng vấp ngã nhiều hơn tôi rất nhiều.

tôi thấy mình giống một cái lò xo, ai bảo tôi làm gì tôi sẽ làm ngược lại, tin tưởng rằng tôi có thể học được nhiều hơn. chẳng có cách nào là đúng, nhưng có lẽ trong những lần vội vã chạy và vội vã đáp trả, tôi đã bỏ lỡ không biết bao nhiêu là yêu thương.

Monday, September 25, 2017

ba mươi hai . september (1)

6.9

We had a new sign to put in front of our building.



9.9

Our friends moved their record store to a new place and this was their moving day. As I wandered around helping them picking up bits and peaces, I felt really lonely. They had been our neighbour for almost a year.  I decided to take some family photo then.



13.9

Anh started raising a yogurt fungi. Now he drank yogurt everyday, I still hadn't had a sip of this.


20.9

Fall was approaching and we had beautiful sunlight in the afternoon.




23.9

My friends came over and we hanged out till late afternoon.



25.9

It was raining in the morning. We had a French guy came and sat silently, watching the rain pouring down the little alley. Anh made coffee with his moka pot, so I invited the French guy a hot cup and a cookie; normally he would play guitar and asked me many questions, but today he just sat there and looked at the rain. 

I put ice and soy milk in my coffee and got a cookie too. Xoai wanted some of my cookie.





Anh made a new table to put in La's room. We still hadn't talked, we just passed each other by. I felt sadness in my heart but I didn't want to be the only one trying again.